Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

TRÊN QUÊ HƯƠNG BÀ RỊA-VŨNG TÀU: Thăm Thích Ca Phật Đài

Có dịp đến thăm Thành phố biển Vũng Tàu, di tích Thích Ca Phật Đài (đường Trần Phú, phường 5, Thành phố Vũng Tàu) là địa chỉ tham quan mà du khách không thể bỏ qua bởi nơi đây không chỉ là một thắng cảnh nổi tiếng đã được xếp hạng di tích văn hóa lịch sử của Vũng Tàu mà quần thể kiến trúc điêu khắc mô tả sự tích cuộc đời Đức Phật Thích Ca rất đáng để du khách chiêm ngưỡng.

Thích Ca Phật Đài nằm ở phía Bắc chân núi Lớn, 
Thành phố Vũng Tàu. Khách du lịch Vũng Tàu đến Thích Ca Phật Đài theo đường Lê Lợi, rẽ về đường Trần Phú hoặc từ đường Trần Phú (Bãi Trước) theo đường ven biển đi qua Bãi Dâu, qua địa phận Bến Đá là gặp Thích Ca Phật Đài.


Thích Ca Phật Đài tọa lạc trên diện tích rộng khoảng 6ha, phía dưới là Thiền Lâm tự phía trên là Thích Ca Phật Đài. Toàn bộ khuôn viên Thích Ca Phật Đài như một vầng trăng khuyết chia thành ba cấp theo hình tháp, cao dần từ 3m đến 29m so với mực nước biển. Mặc dù khá cao, nhưng du khách không cảm thấy mệt nhọc vì đường bậc thang rất dễ đi, độ dốc thoai thoải.

Vào khoảng năm 1957, nơi đây còn hoang sơ với ngôi chùa Thiền Lâm khiêm tốn. Năm 1962, Thích Ca Phật Đài bắt đầu được xây dựng. Sau hơn một năm xây dựng, tháng 3-1963, Thích Ca Phật Đài được khánh thành. Không giống với những ngôi chùa Phật giáo khác, điểm đặc biệt trong kiến trúc của Thích Ca Phật Đài là một quần thể kiến trúc điêu khắc tạo dựng theo sự tích cuộc đời Đức Phật Thích Ca gắn liền hài hòa với cảnh quan núi Lớn. Cấp 1 là Tam quan và khu vườn hoa. Cấp 2 là khu nhà mát và nhà trưng bày truyền thống. Cấp 3 là Thiền Lâm tự và khu Phật tích, bao gồm các công trình kiến trúc-điêu khắc: Tượng hài nhi đứng trên bông sen, một tay chỉ lên trời, một tay chỉ xuống đất thể hiện Đức Phật đản sinh; các tượng Thái tử cắt tóc, người hầu Chana, Bạch Mã thể hiện cảnh Thái tử từ giã cuộc sống vương giả xuất gia. Tiếp theo là các tượng Thái tử tu luyện và đắc đạo - Kim Thân Phật Tổ cao 11,6 mét, bên trong có 16 viên ngọc xá lợi của Đức Phật. Nhà Bát giác có các tượng, tượng trưng Đức Phật truyền đạo: Phật Thích Ca ngồi trên toà sen, các đạo sĩ ngồi nghe thuyết pháp. Tiếp theo là quần thể tượng voi, khỉ dâng hoa quả cho Đức Phật. Bảo Tháp Thích Ca Mâu Ni cao 17m, trên có búp sen, bên trong đặt 13 viên xá lợi Đức Phật.


Tượng Phật chiều cao 2,4m, dài 12,2m.

Tượng Phật nhập Niết bàn quay về hướng Tây, cao 2,4m, dài 12,2m, bên dưới 9 tỳ khưu đứng chắp tay. Trong khu Phật tích còn có cây bồ đề xanh tốt được chiết từ cây bồ đề trước đây Đức Phật ngồi thiền. Năm 1989, Thích Ca Phật Đài của Vũng Tàu được công nhận di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia.

Trải qua nhiều lần trùng tu nhưng Thích Ca Phật Đài vẫn giữ nguyên nét kiến trúc ban đầu, khuôn viên rợp bóng cây xanh lại nằm ở độ cao khá lý tưởng nên được du khách chọn làm nơi nghỉ chân. Từ vị trí này, du khách có thể quan sát biển từ nhiều phía, với nhiều cảnh vật đẹp, càng làm cho du khách tới Vũng Tàu thích thú hơn, cảm thấy chuyến đi của mình thú vị, ý nghĩa.

 

NGOẠN CẢNH SÔNG NƯỚC LONG SƠN - VŨNG TÀU

Đến thành phố biển Vũng Tàu, sau những ngày rong chơi ở các bãi biển, tham quan di tích, đình, chùa, bạn muốn tìm về khung cảnh sông nước hữu tình để thay đổi không khí, tham quan các khu nuôi trồng thủy sản, thưởng thức hải sản tươi sống, tìm hiểu lối sống và phong tục của người Nam bộ, xã đảo Long Sơn là điểm dừng chân lý tưởng trong hành trình du lịch Vũng Tàu của bạn.

Từ Ngã ba 
thành phố Vũng Tàu (Đồng Nai) theo hướng Quốc lộ 51, đến địa phận xã Tân Hải, huyện Tân Thành, nhìn tay phải gặp một ngã ba có biển chỉ dẫn màu xanh với dòng chữ lớn: Long Sơn - 5km. Rẽ tay phải, con đường dẫn vào xã đảo Long Sơn sạch đẹp, cỏ cây hoa lá được chăm chút tỉ mỉ hiện ra trước mặt. Hai bên đường những ngôi nhà kiểu Nam bộ mái ngói đỏ, tường xi măng nhuốm màu rêu phong thấp thoáng trong rừng cây. Băng qua những cánh rừng tràm xanh bạt ngàn, cảng Bến Đá hiện ra trước mắt. Muốn dong thuyền dạo chơi ngoạn cảnh sông nước Long Sơn, chỉ phải trả khoảng 100.000 đồng, bạn sẽ được những ngư dân hành nghề đánh bắt hải sản địa phương tận tình hướng dẫn.

Ghe lướt nhẹ trên sóng nước, bạn tha hồ phóng tầm mắt quan sát những dải đước xanh rì hai bên bờ sông Rạng. Gió ngoài cửa sông thổi vào lồng lộng mang theo vị tanh nồng của muối biển mơn man da thịt. Nghề nuôi trồng thủy hải sản rất phát triển ở đây, các bè hàu và bè cá như những ngôi làng nổi nối tiếp nhau. Bạn có thể lên bè tham quan, tìm hiểu kỹ thuật nuôi trồng hải sản của ngư dân, ngắm nhìn đàn cá tung tăng bơi lội. Muốn tìm hiểu cuộc sống và sinh hoạt của những ngư dân hành nghề đăng đáy quanh năm lênh đênh trên sông nước, bạn có thể ghé thuyền vào chuyện trò với họ. Họ rất chân tình và cởi mở, khi chia tay bạn còn được tặng những món quà dân đã do chính tay họ làm như cá, mực hay tôm khô…


Trẻ em vui chơi trên làng bè

Vùng cửa sông Chà Và có hai nhà hàng nổi, phục vụ đủ loại hải sản như tôm, cá, hàu, ghẹ… được nuôi và chế biến ngay tại chỗ nên bạn hoàn toàn yên tâm về độ tươi ngon của chúng. Bè dập dềnh trên sóng, ngả lưng vào những chiếc võng, hóng gió, thưởng thức hải sản giữa mênh mông sông nước, cảm giác vô cùng thú vị.

Hành trình của bạn sẽ mất đi ý nghĩa nếu không ghé thăm Nhà Lớn ở Vũng Tàu - nơi thờ cúng người sáng lập đạo ông Trần. Quần thể kiến trúc Nhà Lớn bao gồm nhiều dãy nhà ngang và những khu nhà thờ bằng gỗ liên hoàn. Bên trong Nhà Lớn lưu giữ nhiều hiện vật quý hiếm như bộ tủ thờ chạm trổ do các nghệ nhân Hà Đông thực hiện gồm 33 món, bộ bàn ghế tương truyền của vua Thành Thái và rất nhiều bộ giường phản làm bằng các loại gỗ quý như lim, sến…


Kiến trúc độc đáo cổ xưa của nhà lớn

Hàng năm, Nhà Lớn có hai lễ hội truyền thống là lễ Vía Ông (ngày 19, 20 -2 Âm lịch) và lễ Cửu Trùng (ngày 9-9 Âm lịch), thu hút hàng chục ngàn lượt người từ miền Đông Nam bộ và vùng Đồng bằng sông Cửu Long về tham dự. Tại các lễ hội này, những nét văn hóa truyền thống của người Nam bộ xưa như viết liễn, rước ông… được tái hiện. Các cụ già đầu vấn khăn mặc áo dài đen ngồi xếp bằng trên những chiếc bộ ngựa múa bút cho chữ. Một hình ảnh quen thuộc ở Nhà Lớn là các cụ ông cụ bà đầu trần, tóc búi tó trong bộ áo bà ba đen, đi chân đất, nhiệt tình giới thiệu về cuộc đời của ông Trần và lịch sử ra đời nhà Lớn cho khách hành hương. Sau khi tham quan nhà Lớn, du khách tới Vũng Tàu được mời dùng cơm, thưởng thức món bánh ít trần, bánh quy, khoai mì nấu với nước dừa…

Rời nhà Lớn, tiếp tục hành trình vào Bến Điệp, bạn sẽ tận mắt ngắm nhìn những cánh đồng muối trải dài tít tắp, thăm các vuông tôm và quan sát đời sống thường nhật của người dân xã đảo.

Ngoạn cảnh sông nước Long Sơn, thưởng thức hải sản, tìm hiểu nét văn hóa đạo ông Trần… sẽ là những kỷ niệm khó quên trong hành trình du lịch về Bà Rịa - Vũng Tàu của bạn.

 

TP. VŨNG TÀU: Đi đầu trong phát triển du lịch

Đi dọc ven biển từ Bãi Dâu đến khu Chí Linh - Cửa Lấp (TP. Vũng Tàu) ai cũng có thể dễ dàng nhận ra ngày càng nhiều khách sạn và khu du lịch lớn đang hoạt động. Không gian du lịch đã trải rộng toàn thành phố với nhiều loại hình dịch vụ, đáp ứng nhu cầu đa dạng của các đối tượng du khách đến Vũng Tàu du lịch và nghỉ dưỡng.

NỐI LIỀN DẢI VEN BIỂN



Thực khách thưởng thức hải sản tại nhà hàng Gành Hào

Ai đi xa vài năm trở lại Thành phố Vũng Tàu sẽ không khỏi ngỡ ngàng trước những đổi thay vượt bậc của nơi đây: Bộ mặt đô thị khang trang, sạch đẹp, cơ sở hạ tầng, chất lượng nguồn nhân lực, sản phẩm, dịch vụ phục vụ cho phát triển du lịch ngày càng quy mô, hiện đại và đồng bộ. Ngoài các bãi tắm nổi tiếng từ nhiều thập kỷ trước luôn nhộn nhịp khách là Bãi Sau, vài năm gần đây tốc độ phát triển du lịch đã lan nhanh khắp thành phố. Trong đó, ba khu vực trước đây được xem như “vùng sâu vùng xa”, khách du lịch rất ít tìm đến vì trái tuyến là khu Chí Linh - Cửa Lấp; đoạn cuối Bãi Trước đổ về hướng Bãi Dâu và xã đảo Long Sơn lại thể hiện rõ rệt bước tiến vượt bậc về cơ sở hạ tầng và dịch vụ du lịch của Vũng Tàu những năm gần đây.



Một góc khu du lịch Long Cung (khu vực Chí Linh-Cửa Lấp)

Ông Lê Xuân Tươi, Bí thư Thành ủy Vũng Tàu, cho biết thêm cách đây khoảng 10 năm, khu vực Bãi Dâu chỉ có dịch vụ biển và vài điểm tham quan, hệ thống dịch vụ phục vụ du lịch chủ yếu là các nhà nghỉ, nhà trọ, quán ăn bình dân do người dân địa phương kinh doanh. Khu vực Chí Linh - Cửa Lấp, xã đảo Long Sơn thì hoang vu, chỉ có bãi biển lộng gió và vài hàng quán tạm bợ nhưng hiện nay mọi thứ đã hoàn toàn đổi khác. Cùng với sự quan tâm lãnh đạo, chỉ đạo của Tỉnh ủy, UBND tỉnh và sự nỗ lực của Đảng bộ, chính quyền và nhân dân địa phương, TP. Vũng Tàu đã có những bước phát triển vững chắc, trong đó du lịch đã thể hiện được vai trò là ngành kinh tế mũi nhọn, đóng góp quan trọng vào sự phát triển kinh tế - xã hội của địa phương.

Theo thống kê của Phòng Văn hóa - Thông tin TP. Vũng Tàu, năm 2005, toàn thành phố có gần 70 khách sạn với khoảng 3.000 phòng ngủ, trong đó có gần 50% khách sạn đạt tiêu chuẩn từ 2 đến 3 sao thì đến năm 2012 con số này đã tăng gần 9 lần. Tính đến hết năm 2012, TP. Vũng Tàu có 473 khách sạn, nhà nghỉ với 6.153 phòng, trong đó có 88 khách sạn, resort và căn hộ du lịch cao cấp đạt chuẩn từ 1 đến 5 sao. Đáng chú ý, khu vực Bãi Dâu và Chí Linh - Cửa Lấp ngày càng có thêm nhiều khách sạn, khu du lịch cao cấp đi vào hoạt động và thu hút đông khách như: Seaside resort (28 Trần Phú) đạt tiêu chuẩn 4 sao; khách sạn Kỳ Hòa (30-32 Trần Phú, phường 1) đạt tiêu chuẩn 3 sao; khách sạn Valley Moutain (102/6 Trần Phú, phường 5) đạt tiêu chuẩn 3 sao; làng du lịch Bình An (1 Trần Phú, phường 1), Blue Sapphire resort (khu Chí Linh), Làng du lịch Chí Linh…



Khu ẩm thực tre xanh tại Trung tâm mua sắm The Imperia Plaza

CHUYỂN ĐỘNG NHIỀU DỰ ÁN LỚN
Ngoài các khách sạn, resort lớn đang hoạt động, tính đến tháng 6-2012 TP. Vũng Tàu có 27 dự án đầu tư du lịch với tổng diện tích gần 631ha, tổng vốn đăng ký khoảng 10.212 tỷ đồng và 5,86 tỷ USD. Bên cạnh nhóm dự án đã đưa vào hoạt động hiệu quả như Trung tâm thương mại và khách sạn Imperial, Vungtau Intourco resort, cụm khách sạn DIC Star-Cap Saint Jacques, khu du lịch Hồ Mây, Lan Rừng resort & spa… nhiều dự án lớn đang gấp rút hoàn tất các thủ tục đầu tư hoặc chuẩn bị khai trương như: Khu du lịch nghỉ mát giải trí đa năng Saigon Atlantis hotel, Trung tâm Hội nghị triển lãm du lịch quốc tế Dragon Sea, Trung tâm Hội nghị triển lãm quốc tế - khách sạn Pullman… Trong đó, Trung tâm Hội nghị triển lãm quốc tế - khách sạn Pullman dự kiến khai trương trong năm 2013 tọa lạc ngay cửa ngõ ra vào TP. Vũng Tàu với 4 khối chức năng: khu hội nghị triển lãm sức chứa 1.000 - 1.500 khách, khu căn hộ cao cấp tiêu chuẩn 5 sao, trung tâm thương mại, mua sắm và các dịch vụ phụ trợ… sẽ giải quyết được hạn chế ở loại hình du lịch Mice và du lịch mua sắm của Vũng Tàu.



Thơ mộng Lan Rừng resort & spa (Bãi Dứa)

Trong số các dự án đang gấp rút hoàn thành thủ tục để khởi công, dự án Saigon Atlantis hotel và dự án Trung tâm Hội nghị triển lãm quốc tế Vũng Tàu - Dragon Sea (đều tọa lạc tại khu Chí Linh - Cửa Lấp) được kỳ vọng sẽ tạo sự đột phá cho du lịch TP. Vũng Tàu trong việc thu hút khách quốc tế, khách có mức chi tiêu cao. Dự án Saigon Atlantis hotel do Tập đoàn Winvest Invesment - LLC Group (Mỹ) đầu tư với tổng vốn đăng ký hơn 4,1 tỷ USD. Đây là tổ hợp du lịch 5 sao tầm cỡ quốc tế, được phân thành các khu chức năng gồm: khu biệt thự vườn và khách sạn 18 tầng; khu đua xe môtô và các hình thức thi đấu thể thao; khu đua thuyền và bảo tàng sinh vật biển… Khi đi vào hoạt động, Saigon Atlantis hotel có khả năng phục vụ 2.000 khách lưu trú và 100.000 khách vãng lai trong một ngày, tạo công ăn việc làm cho khoảng 15.000 lao động. Nằm cách đó không xa, dự án Trung tâm Hội nghị triển lãm du lịch quốc tế Vũng Tàu - Dragon Sea do tập đoàn Skybridge Intercontinental Development Corporation (Mỹ) làm chủ đầu tư. Trên tổng diện tích 44ha, dự án gồm 3 khách sạn từ 3-5 sao với quy mô 2.500 phòng, các biệt thự, các cửa hàng bán lẻ, giải trí và các tòa nhà cao tầng, trung tâm hội nghị và triển lãm quốc tế với diện tích từ 10.000 - 20.000m2, quảng trường biểu diễn ngoài trời rộng 5ha, khu nhà hàng và các dịch vụ du lịch kèm theo. Dự án có tổng vốn đăng ký đầu tư hơn 902,5 triệu USD. “Chúng tôi đánh giá cao vai trò của các dự án này vì khi đưa vào hoạt động, chúng sẽ góp phần quan trọng đối với sự tăng trưởng của ngành du lịch thành phố và toàn tỉnh những năm tới” – ông Lê Xuân Tươi nói.

Theo báo cáo của Phòng Văn hóa - Thông tin TP. Vũng Tàu, năm 2012, các bãi tắm, khu du lịch trên địa bàn TP.Vũng Tàu đón hơn 4,1 triệu lượt khách đến tắm biển, nghỉ dưỡng; tổng doanh thu du lịch đạt hơn 1.300 tỷ đồng, tăng 7% so với cùng kỳ năm 2011.

Đêm Vũng Tàu

Đến với thành phố biển Vũng Tàu, bạn không chỉ được tận hưởng những giây phút thư giãn thoải mái, những khung cảnh lãng mạng, những mộng mơ của ban mai, những giây phút huyền ảo của hoàng hôn mà khoảnh khắc tuyệt vời đêm về trên thành phố cũng là một ấn tượng khó phai trong lòng du khách đã và đang ghé thăm mảnh đất đầy chất thơ này.

Đêm về trên thành phố biển thật đẹp! Khi mặt trời lặn dần, ánh hoàng hôn dần vụt tắt,màn đêm chậm rãi buông xuống, 
đêm Vũng Tàu hiện lên vừa huyền ảo vừa lung linh. Những con phố, những mái nhà đều lên đèn mang đến cho Vũng Tàu đêm khung cảnh lung linh ánh sáng. Cái nắng của ban ngày không còn, mọi người xuống phố đông vui nhộn nhịp hơn. Các nhà hàng, các quán cà phê đều trở lên tấp nập đông khách hơn. Rong ruổi qua những con đường thênh thang, lộng gió ngắm Vũng Tàu mộng mơ bên biển, cùng những cảm xúc dạt dào, một cảm nhận về Vũng Tàu nhẹ nhàng và êm đềm. Những con sóng vỗ vào bờ rì rào như tiếng hát, những con thuyền nhấp nhô xa xa với ánh đèn yếu ớt. Biển về đêm huyền ảo nhưng cực kì lý thú.



Vũng Tàu về đêm lung linh huyền ảo

Những hôm thời tiết đẹp, trời cao vời vợi lấp lánh những vì sao, biển cả mênh mông chập chờn những con sóng bạc, bờ cát mịn mà làm mát những đôi chân trần. Đi dạo quanh bờ biển bạn sẽ đón nhận được những luồng gió mát ùa tạt vào da, cảm nhận sự mát mẻ và đầy thư giãn, hít thật sâu thở ra thật mạnh- những lo toan mệt mỏi của một ngày làm việc vất vả đều sẽ tan biến. Ta bỗng thấy mình thảnh thơi hơn, khỏe hơn…

Nếu bạn đi chung cả một gia đình thì không gian bãi biển Vũng Tàu về đêm quả thật rất tuyệt vời cho cả gia đình bạn. Cái gió của biển se se lạnh, gia đình quây quần cùng nhau vui chơi thỏa thích, trao cho nhau những yêu thương, cùng cảm nhận cảm giác tình thương đầm ấm gia đình. Nếu bạn đi theo đoàn theo nhóm thì Vũng Tàu đêm là những khoảnh khắc đáng nhớ trong ký ức của bạn. Các bạn sẽ thỏa thích nô đùa, những cuộc party ngoài trời cùng nhau ăn uống nói chuyện, cùng nhau đốt lửa trại, ca hát nhảy múa, chơi những trò chơi dân dã, cùng nhau ngắm biển lung linh huyền ảo đầy lý thú trao cho nhau những nụ cười rạng rỡ.


Đốt lửa trại bên bờ biển

Một chút dân dã quán xá mi ni với những món ăn đồ uống đơn giản bạn cùng các bạn của bạn hay gia đình của bạn có thể thưởng thức ngay bên bờ biển, vừa ăn uống vừa nói chuyện vừa ca hát thỏa thích cùng nhau tận hưởng những phút giây vui vẻ. Nhưng trước khi mua gì thì nhớ phải hỏi giá trước và ăn uống vui chơi các bạn cũng nên có ý thức giữ gìn vệ sinh môi trường và bảo vệ cảnh quang chung, góp phần xây dựng thành phố biển Vũng Tàu xinh đẹp, thân thiện, ấn tượng và mến khách các bạn nhé.Thành phố Vũng Tàu về đêm là thế đó. Sẽ là một sự nuối tiếc nếu ai đã từng ghé thăm nơi đây và với họ “muốn ở đây thôi chẳng muốn về”!!!

 

Vũng Tàu, thành phố biển những ngày cuối tuần

Rời xa Sài Gòn về phía Nam 3 tiếng đồng hồ thế là chúng ta đã được đặt chân đến thành phố biển Vũng Tàu, nơi được dân Sài Thành lựa chọn nhiều nhất cho những chuyến du lịch, nghỉ ngơi ngắn ngày. Chỉ cách TP HCM hơn 120 km, cuối tuần, thành phố biển Vũng Tàu đông nghẹt khách du lịch, các khách sạn không còn chỗ trống, bãi biển và các quán café kín người. Điều gì ở đô thị này hấp dẫn đến vậy.

Tạm gác những lo toan thường nhật của cuộc sống sang một bên và tận hưởng những ngày nghỉ thật thoải mái, vui vẻ cùng bạn bè, người thân tại đây Và địa điểm lần này tôi chọn ở Vũng Tàu là bãi tắm Thùy Vân (Bãi Sau), nơi có những con đường biển xinh đẹp, những quán cà phê lãng mạn trên sườn núi, những nhà hàng, quán ăn phục vụ những món hải sản tươi ngon…

Khác hẳn sự xô bồ, nhộn nhạo của các điểm du lịch ở các địa phương khác, 
thành phố Vũng Tàu vẫn yên bình như vốn có xưa nay. Hình như do sự thoáng đãng của phố phường, sự thanh tao dịu êm của biển và phong cách nhỏ nhẹ, điềm đạm trong giao tiếp của đội ngũ du lịch viên và người dân địa phương, nên hầu hết du khách đến nơi đây đều trở thành con người sâu lắng, nhịp sống dường như chậm lại để tận hưởng cái thi vị của biển và con người Vũng Tàu. 

Cảnh quan thiên nhiên độc đáo và trong lành, cộng với phong cách dịch vụ ngày càng chuyên nghiệp, thành phố 
du lịch Vũng Tàu ví như con tàu neo giữa vụng biển xanh yên bình, nên trong hiện tại và tương lai vẫn là nơi lý tưởng để mọi người tìm đến để đắm mình trước biển.



Với diện mạo thành phố hướng ra biển, 
Vũng Tàu xây dựng cho mình nhiều bãi tắm nhỏ xinh xắn chạy vòng quanh thành phố. Bãi Tầm Dương (Bãi trước) nằm giữa núi Lớn và núi Nhỏ. Những quán café chạy dọc toàn bờ biển. Quán café nằm dưới chân biệt thự Bạch Dinh: ngôi nhà cổ đẹp đẽ hơn 100 năm tuổi hiện nay là nhà bảo tàng chuyên đề. Những cây đại, cây bàng tô điểm thêm cho những quán nhỏ ngày ngày đón gió từ biển cả bao la không ngừng thổi vào đất liền.

Bãi Sau cách thành phố 3 km và cũng là bãi tắm nhộn nhịp nhất trong thành phố. Hầu hết nhà nghỉ đều mọc lên tại đây phục vụ cho nhu cầu nghỉ ngơi cuối tuần của du khách. Bãi tắm dài gần 8 km, sóng to và các dịch vụ biển khá đầy đủ. Các quán hải sản với giá cả phải chăng và hấp dẫn. Bãi Dứa và Bãi Dâu, hai bãi tắm nhỏ hơn, yên tĩnh và thưa người.

Mùa mưa từ tháng 5 đến tháng 10 và mùa khô từ tháng 11 đến tháng 4, thành phố biển được thiên nhiên ưu đãi với những bãi tắm trải dài và khí hậu chỉ từ 27 đến 30 độ, mát mẻ quanh năm với nguồn gió biển dồi dào.

Những cây sao đen trong khu phố chính, giàn hoa giấy bên hiên nhà, những cây xoài lúc lỉu quả trong sân. Khó có thành phố đô thị nào tạo được không gian thoáng đãng trong phố như thế. Chiều, đứng dưới chân tượng chúa Kito, phóng tầm mắt ra đại dương bao la, ngắm nhìn vầng dương đang dần khuất nơi chân trời xa, cảm giác thật thoải mái, khoáng đạt.

Tắm biển không phải là nhu cầu chính, mà 
du khách đến Vũng Tàu còn để thưởng thức hương vị của biển, được nằm dài trên bãi cát, ăn những món hải sản tươi ngon, tung tăng dọc bãi biển, cắm trại hay chạy xe lòng vòng trong phố thưởng thức những món bánh nổi tiếng. Dịch vụ xe đạp đôi hay xe đạp ba đắt khách nên nhà nghỉ nào cũng sắm cho khách thuê. Đi xe đạp đôi vừa thú vị vì chở được thêm người, vừa giúp bạn khám phá được hết những đặc trưng của phố. Tiếng cười giòn tan hòa lẫn với tiếng sóng và tiếng nô đùa. Cả thành phố đô thị như trong lễ hội, tưng bừng rộn rã. Khi cái nắng đã rủng rỉnh rải khắp mặt đất và mặt biển, người ta ngồi thảnh thơi dưới bóng mát của hàng cây, hưởng vị thơm của café quyện trong thoang thoảng hương thơm hoa sứ, tào lao với lũ chúng bạn, thật là thú vị.

Các quán karaoke tối tối tấp nập. Người dân phố biển thích ca hát, nhộn nhịp đèn từ chập tối cho đến nửa đêm.



Bánh khọt, món ngon không thể bỏ qua khi đến 
du lịch Vũng Tàu.

Sau hai ngày nghỉ thoải mái ở Vũng Tàu, khi trở về với cuộc sống thường ngày lại hăng say cho công việc và cuối tuần lại muốn chạy Vũng Tàu, để giẫm chân xuống biển, ngâm mình dưới nước biển và nhâm nhi tách café ngắm sự mênh mông của biển.

Tản mạn cà phê bình dân ở Đà Nẵng

Cà phê - cái chất kích thích không biết ra đời từ khi nào, do ai phát hiện ra mà nó khiến cho bao nhiêu người một khi đã thưởng thức thì không thể quên được hương vị đặc trưng của nó. 

Tôi không nhớ lần đầu tiên mình uống cà phê là khi nào. Cách đây hơn 15 năm về trước, khi còn là một cậu học trò nhỏ, tôi được xem bộ phim “Cô chủ nhỏ” trên truyền hình, bộ phim nói về việc đấu tranh của những người nô lệ da đen trong đồn điền cà phê nhằm giải phóng thân phận của mình. Từ lúc đó khái niệm về “cà phê” bắt đầu hình thành trong tôi.


Trải qua bao nhiêu năm, rời xa gia đình để đi học, sống và làm việc ở thành phố Đà Nẵng, ấn tượng về cà phê vẫn luôn theo tôi trong suốt cuộc hành trình dài đó.

Nói đến Đà Nẵng, người ta thường nghĩ ngay đến một thành phố trẻ năng động ở khu vực miền Trung, là nói đến Non Nước, Bà Nà, là bán đảo Sơn Trà hay những công trình nổi tiếng như cầu Sông Hàn, cầu Thuận Phước,… Nhưng, một khi đến thăm Đà Nẵng rồi, một trong những điều để lại trong lòng mọi người đậm nét, đó chính là nét văn hóa thưởng thức cà phê của người Đà Nẵng.

Đà Nẵng có rất nhiều quán cà phê, có người nói rằng “phải mất vài năm mới có thể ngồi hết các quán cà phê ở đây”. Tôi đã từng sống ở Huế, Hà Nội và có dịp ghé qua nhiều địa phương khác trong cả nước, nhưng tôi nghĩ rằng ít có địa phương nào mà số lượng quán cà phê lại dày đặc như ở Đà Nẵng. Nếu có con số thống kê, tôi dám chắc rằng con số đó phải lên đến hàng nghìn. Khách uống cà phê thuộc đủ thành phần, từ cán bộ công chức, trí thức, sinh viên cho đến những người công nhân, người dân lao động, tất cả đều tự tìm cho mình niềm vui mỗi khi thưởng thức ly cà phê theo khẩu vị riêng.

Có thể nói, uống cà phê là cái thú và cũng là nét văn hóa không thể thiếu của người dân Đà Nẵng. Cà phê không phải là thức uống thông thường, là một loại giải khát, lại càng không phải thức uống giải sầu như rượu bia, mà cà phê chính là chất xúc tác, là gạch nối giữa nỗi buồn và niềm vui của con người, là nơi giao lưu, gặp gỡ bạn bè, nơi bàn bạc công việc... Trên khắp các nẻo đường của Đà Nẵng, từ những trục phố chính cho đến những ngõ hẽm sâu, từ những khu vực nhộn nhịp nhất cho đến những khu vực dân cư thưa thớt, thậm chí bên cạnh những công trình đang thi công, không nơi nào thiếu bóng dáng của những quán cà phê.

Tôi chưa có điều kiện để thưởng thức cà phê ở tất cả các kiểu quán cà phê ở Đà Nẵng, ở đây tôi chỉ nêu những ấn tượng của mình về loại hình cà phê bình dân - nơi gắn với đại bộ phận người dân Đà Nẵng.

Các quán cà phê có phong cách bày trí khác nhau, nhưng nhìn chung loại cà phê bình dân này được bố trí một cách đơn giản. Thường chủ quán sử dụng hệ thống âm thanh, màn hình ti vi để nghe nhạc, xem phim, bàn ghế thường dùng là ghế nhựa hoặc gỗ. Ở gần các cơ quan, công trường, thậm chí quán cà phê chỉ đơn giản là che tạm tấm bạt, đặt mấy bộ bàn ghế, khách vừa uống và thả mình với khung cảnh tự nhiên.



Âm nhạc là yếu tố không thể thiếu được để tạo nên phong cách riêng của từng quán. Có một số quán chọn cho mình những thể loại nhạc riêng, có thể là dòng nhạc nhẹ, trữ tình; cũng có thể là dòng nhạc trẻ, nhạc rock với những âm điệu sôi nổi, phù hợp với tuổi trẻ. Tùy theo sở thích, tâm trạng của mình, bạn có thể chọn cho mình những dòng nhạc phù hợp. Với tính chất bình dân (về phong cách, về giá cả) nên phong cách phục vụ cũng giản đơn. Những quán cà phê tạm bợ (còn gọi là cà phê cóc), việc phục vụ khách có khi chỉ một người lo phục vụ hết từ khâu pha chế đến dọn dẹp chỗ ngồi. Cũng có nhiều quán cà phê có một đội ngũ phục vụ đông đảo, chuyên nghiệp, trong số đó phải kể đến các thương hiệu cà phê Long, cà phê Phố,… Nhiều quán đã tạo lập được thương hiệu của mình với các bí quyết pha chế riêng, làm cho khách một khi đã uống rồi thì rất khó quên, để trở thành những khách quen thuộc. Nếu bạn là khách quen của quán, tôi nghĩ chủ quán và nhân viên sẽ nhớ được khẩu vị của bạn, mỗi lần bạn đến thì bạn sẽ không cần gọi, tự quán sẽ đưa cho bạn ly cà phê mà bạn thích.

Với đa số người dân Đà Nẵng, đi uống cà phê là những khoảnh khắc được thư giãn, giải trí, được nghỉ ngơi, lấy lại tinh thần sảng khoái sau những căng thẳng, mệt mỏi. Chỉ với ly cà phê là đã có thể tạo nên những cuộc hội ngộ. Chính vì vậy quán cà phê đã trở thành điểm hẹn, nơi giao lưu hội đủ phong cách. Nếu bạn không có thời gian thì có thể nói với chủ quán cho mình một ly cà phê pha sẵn. Có thời gian, bạn có thể vừa ngồi uống cà phê nói chuyện với bạn bè, hay đọc báo, truy cập Internet… . Còn nữa, nếu lần đầu tiên đến Đà Nẵng, bạn bắt gặp hình ảnh một cô gái hay một nhóm các cô gái ngồi uống cà phê thì cũng đừng bất ngờ. Ở Đà Nẵng, uống cà phê là của tất cả mọi người, không phân biệt nam hay nữ.

Quán cà phê cũng là nơi phản ánh rõ nét bộ mặt của Đà Nẵng. Ở đó, chúng ta bắt gặp những hình ảnh thân quen của cuộc sống đời thường: đó là hình ảnh những người bán vé số, bán báo, đánh giày, người bán những thứ hàng hóa lặt vặt…; đó là hình ảnh của những người rao bán đồ ăn khi về đêm; đó cũng là nơi bắt đầu, nuôi dưỡng tình yêu cho biết bao cô gái, chàng trai; đó là nơi các thành viên trong gia đình tụ tập bên nhau vào dịp cuối tuần; đó cũng là góc riêng cho những ai xa quê, khi nhớ về những người thân yêu nơi phương xa. Quán cà phê, ly cà phê dường như là cầu nối cho tất cả mọi người xích lại gần nhau hơn.

Ly cà phê từ lúc nào không hay đã trở thành một người bạn thân thiết của tôi. Ly cà phê cũng là cầu nối cho tôi thêm yêu mảnh đất, con người Đà Nẵng hơn.

 

Đà Nẵng - Đường Bạch Đằng

Nói đến những con đường của Đà Nẵng người ta thường nhắc đường Bạch Đằng bên tả ngạn sông Hàn, bởi nó không chỉ lưu giữ những di tích lịch sử, văn hoá, kiến trúc... mang bản sắc đô thị Đà Nẵng mà còn là nơi để tiếp cận, thưởng ngoạn cảnh quan thiên nhiên dài rộng của một thành phố đứng bên thềm biển.

Bao lơn ôm lấy thành phố

Trong một lần về 
thành phố Đà Nẵng, Kiến trúc sư (KTS) Nguyễn Văn Tất ở tạp chí Kiến trúc Nhà đẹp, sau khi dạo quanh một vòng đã thốt lên rằng: thành phố Đà Nẵng đang sở hữu một con đường tuyệt đẹp, nó như một bao lơn ôm bọc lấy thành phố như người mẹ ôm con vào lòng, thân thiện mà bao dung. Tự bản thân con đường đã mang trong mình bao nét xưa phố cũ hài hòa với những công trình kiến trúc hiện đại, như thể bản thân con đường là một bộ nhớ được tiếp nối từ quá khứ tới hiện tại với một không gian văn hóa đầy sức sống và mở ra những tầm nhìn thưởng ngoạn cảnh quan thật kỳ diệu.

Đồng quan điểm như thế, một KTS khác lại ví con đường này là một phòng khách ấm áp nếu xem Đà Nẵng như một ngôi nhà. Phòng khách này luôn trong tư thế tạo nên ấn tượng mời gọi khách bước vào nhà. Mà phòng khách luôn là một không gian kiến trúc được đầu tư và thiết kế mất nhiều công sức nhất, nó là một điểm nhấn đầu tiên khi người ta đến nhà bạn. Vì thế, thường khi tiếp bạn phương xa 
người Đà Nẵng thường chọn cách đưa bạn đi dọc con đường Bạch Đằng, bởi con đường chính là niềm tự hào của người dân.

Lưu giữ những chuyện kể về lịch sử thành phố

Từ lâu con đường là một không gian kiến trúc đã được xây đắp, kết nối và sáng tạo của nhiều thế hệ từ khi Đà Nẵng còn mang tên là Tourane cho đến bây giờ. Trong đó, còn phải kể đến yếu tố của cảnh quan tự nhiên đóng một vai trò quan trọng trong việc tạo nên một vẻ đẹp riêng đầy hấp dẫn.

Con đường dọc theo sông Hàn, ôm một cánh vòng cung thành phố trước đây nối dài từ Cổ Viện Chàm đến cửa sông, nay thì nối dài với đường Tiểu La, đường 2.9, ra quốc lộ 1A phía tây nam và đường Nguyễn Tất Thành dọc bờ biển ở phía đông bắc kéo dài lên đèo Hải Vân.



Bến Bạch Đằng xưa.

Con đường còn sở hữu những di tích văn hoá và kiến trúc của thành phố. Cổ Viện Chàm, nơi lưu giữ và trưng bày hàng trăm tác phẩm điêu khắc, các tượng thần của nhiều giai đoạn lịch sử nền văn hoá Chăm đầy bí ẩn diệu kỳ. Đây được coi là bảo tàng có giá trị văn hóa, nghệ thuật và lịch sử của nhân loại. Và hiện là địa chỉ thu hút khách du lịch trong và ngoài nước nhiều năm qua.



Đường Bạch Đằng xưa, nay là khu vực Bạch Đằng - Quang Trung.

Phía trên là chuỗi nhà phố và chợ Hàn, nơi trước đây là ga cũ thời thuộc Pháp (từ Đà Nẵng đi Hội An). Còn phía dưới là chuỗi cơ quan, trung tâm, văn hoá, những công trình kiến trúc mang dấu ấn thời thuộc Pháp. Ẩn giấu trong đó không chỉ là nét xưa cũ mà còn kết tinh của một nền kiến trúc mà giá trị đã được thừa nhận, phù hợp và hài hoà với cảnh quan chung quanh. Ví như Thư viện thành phố, trước đây là Trung tâm văn hoá Pháp được xây dựng trên mô đất cao rộng lớn, với không gian đầy cây xanh. Phía trước cổng còn giữ lại 2 khẩu súng thần công, biểu tượng suốt cả chặng đường lịch sử của thành phố bên sông Hàn. Sau lưng là thành Điện Hải (phía đường Trần Phú) là một pháo đài án ngữ ở cửa biển còn vang lừng chiến công đánh Pháp của 
quân và dân Đà Nẵng cùng vị tướng quân đầy dũng khí Nguyễn Tri Phương năm 1858. Mấy trăm năm đứng trấn ở cửa biển, người Đà Nẵng chưa một lần từ nhiệm trong công cuộc bảo vệ Tổ quốc.

Chiêm ngắm cảnh quan mùa lễ hội

Nếu bạn đi dọc đường Bạch Đằng sẽ cảm nhận được 
vẻ đẹp đặc thù của Đà Nẵng. Núi trong lòng phố, phố bên thềm đại dương và sông nước. Bạn có thể nhìn ngắm mây núi Sơn Trà trước mặt, danh thắng Ngũ Hành Sơn, núi Hải Vân ẩn hiện trong mây trắng và con sông Hàn dập dềnh giữa trời xanh. Nơi dòng sông về gặp biển, cây cầu Thuận Phước như một chiếc cổng chào khổng lồ vươn qua cửa biển trong vẻ đẹp vừa thơ mộng vừa hùng vĩ. Đứng trên cầu mới cảm nhận sự hùng vĩ của cảnh quan, một màu xanh của núi Sơn Trà, sông Hàn, cửa biển đúng với câu thơ cổ “thu thủy cộng trường thiên nhất sắc”. Cầu Rồng, Cầu Trần Thị Lý đang được khởi công xây dựng, đây là những cây cầu có quy mô hiện đại mang tính thẩm mỹ cao vì thế không chỉ giải quyết vấn đề giao thông mà còn làm tăng vẻ đẹp cho thành phố bên sông bên biển này. Đường Bạch Đằng nay đã được mở rộng, xây kè, lan can để du khách ung dung thảnh thơi tản bộ. Sắp tới đây, sẽ di dời cảng Đà Nẵng qua cảng Tiên Sa để cho con đường thêm thông thoáng, và cuối đường Trần Phú, nơi ngã ba Bạch Đằng-Đống Đa sẽ xây dựng một tượng đài điêu khắc đá của nhà điêu khắc Phạm Văn Hạng mang tên Đất lành chim đậu.



Đường Bạch Đằng - Đà Nẵng lung linh vào ban đêm.

Cũng bởi con đường có nhiều ưu thế về địa hình, cảnh quan thẩm mỹ và điều kiện thuận lợi để dựng những sân khấu lớn nên những ngày lễ lớn, mùa lễ hội du lịch đều được tổ chức trên đường này. Và chính trong những thời khắc ấy, đường Bạch Đằng như khoác vào cho mình một bộ xiêm y lộng lẫy hơn bao giờ hết.

Người Đà Nẵng nhìn lại…Đà Nẵng

Nhân kỷ niệm 37 năm giải phóng Đà Nẵng (29.3.1975- 29.3.2012), lật lại nhiều thư từ và tư liệu đang lưu trữ, tôi bỗng nhận ra đã có một sự đổi thay đến lạ lùng về cả con người lẫn cảnh vật ở thành phố này. Cuộc sống thay đổi đồng thời tác động đến nhận thức cũng là điều dễ hiểu. Một trong 2 tài liệu viết sau đây của 2 người gốc Đà Nẵng đang ở nước ngoài có lẽ sẽ cho ta một cái nhìn khách quan hơn trong quá trình thay đổi đó.

Nhà thơ Luân Hoán, một 
người con Đà Nẵng và rất nổi tiếng trước năm 1975, đang định cư ở Canada. Anh đã nhiều lần về Đà Nẵng (cả trong mơ –như cách nói của anh- lẫn về thực vì một tình yêu tha thiết thành phố quê hương) đã viết: “Đà Nẵng trong chuyến về có thực của tôi ( 2006), đã có quá nhiều đổi thay. Sự phát triển mau chóng về kiến thiết đô thị đã đem đến cho thành phố thân yêu của tôi một khuôn mặt mới. Không những củng cố vững vàng vị trí số một tại miền Trung mà còn có khả năng đe dọa đến uy tín một vài thành phố lớn khác trong cả nước”.

“ Trước thành phố chỉ có 3 quận, gọi tên bằng số thứ tự 1, 2 và 3. Ngày nay Đà Nẵng đã vươn mình ra những khu ngoại vi để lập thành 6 quận với các tên gọi: Hải Châu, Thanh Khê, Sơn Trà, Ngũ Hành Sơn, Liên Chiểu, Cẩm Lệ và thêm huyện Hòa Vang, huyện đảo Hoàng Sa…Những cấp lãnh đạo hành chánh của Đà Nẵng đã thực hiện rất khả quan công việc này. Đứng đầu có thể kể sự đóng góp tích cực của ông Nguyễn Bá Thanh, Chủ tịch 
Ủy ban nhân dân thành phố Đà Nẵng”.

“Công việc phát triển trước tiên có lẽ là mở mang đường, cầu, xây dựng cao ốc, chỉnh sửa nhan sắc mặt tiền của thành phố. Tôi đã rất ngỡ ngàng khi đi trên con đường mang tên Lê Duẩn mà hỏi đứa em về cái dốc Cầu Vồng ở đâu…Dốc Cầu Vồng ngay dưới chân tôi đây. Nó đã bị san bằng. Thật đáng tiếc, rất đáng tiếc, nhưng nghĩ cho cùng cũng hợp lý trong công việc mở mang, làm rộng lớn thành phố, trong khả năng còn hạn chế của một nước chưa được giàu có những kỹ thuật tân tiến lẫn kinh phí”.

Đà Nẵng ngày hôm nay có trên 260 con đường lớn nhỏ…Dù có mê đường đến đâu, tôi cũng khó lòng lang thang khắp cả thành phố như ngày nào…Do đa số đường phố được sửa chữa, nới rộng cùng lúc hình thành nhiều con đường mới, nhà cửa của thị dân có được nhiều mặt tiền. Nhu cầu thay đổi cho thích hợp với khuôn mặt mới, đồng thời để tạo điều kiện cải tiến cuộc sống, dân thành phố đã đua nhau sửa sang, tạo dựng lại nhà cửa thành những hàng quán, hiệu buôn. Điều này phù hợp với chính sách cởi mở về thương nghiệp của nhà nước”.



Cầu Rồng bắc qua sông Hàn đang được gấp rút hoàn thành vào dịp kỷ niệm 38 năm ngày giải phóng thành phố 29-3-2013

“Mở mang đường sá, tu bổ, xây dựng nhà cửa, công sở chưa phải là những việc cuối cùng của giới điều hành thành phố chủ trương. Dựa vào tiềm năng lao động của người dân cùng lợi thế về vị trí địa lý như: nằm ở trung độ Việt Nam, trên tuyến đường huyết mạch Bắc Nam, bao gồm đường biển, đường hỏa xa, đường bộ, đường hàng không; cửa ngõ của cả miển Trung, Tây Nguyên. Nơi mở đường giao dịch thương mại qua các nước Miến Điện, Thái Lan, Lào; nằm giữa các di sản văn hóa thế giới: Mỹ Sơn, Hội An, Huế, giới hữu chức Đà Nẵng quyết tâm đẩy mạnh thành phố mình lên hàng “đô thị loại một” của “cả nước”(mục tiêu này đã đạt được).

…Trước năm 1975, tôi có rất nhiều lần ngồi hóng gió bờ sông Hàn, không chỉ để làm thơ, mà còn để ước mơ: một thành phố sẽ mọc lên ở bờ bên kia, bên quận ba. Chiều chiều tôi sẽ rong xe qua đó bằng một cây cầu vững chắc, đẹp đẽ hơn cả cầu Tràng Tiền ở Huế. Ước mơ của tôi ngày nay một phần nào đã được nhìn thấy. Một cây cầu mới đã được bắt qua sông Hàn, khởi từ cuối đường Lê Duẩn (Thống Nhất cũ). Chiếc cầu không thuộc loại bình thường, mà là cầu quay (độc nhất ở Việt Nam) để tạo được hai dòng lưu thông tàu khi cần. Cầu được khánh thành vào ngày 29 tháng 3 năm 2000, do sự đóng góp tài chánh của toàn thị dân. Ngoài cầu quay này, trên mặt sông Hàn còn có những cây cầu đang được sử dụng: Cầu Nguyễn Văn Trổi (các tên cũ: Trịnh Minh Thế, De Lattre de Tassigny), Cầu Trần Thị Lý (vốn là cầu dành cho tàu hỏa được sửa lại, chỉ cách cầu Nguyễn Văn Trổi 10 thước), cầu Tuyên Sơn, cầu Cẩm Lệ. Ngoài ra một cây cầu mang tên Thuận Phước, bắt đầu từ cuối đường Nguyễn Tất Thành chạy đến bán đảo Sơn Trà đang trong giai đoạn thi công…”

Một người bạn của tôi đi Úc định cư hơn 30 năm trước, gần đây có dịp về lại quê nhà đã không nhận ra nơi chôn nhau cắt rốn của mình nữa. Chị than phiền thành phố không còn là của chị. Nhưng khi sang Úc, chị lại viết thư cho tôi: “ Tôi từng nói hôm về Đà Nẵng là đang cảm giác thành phố không còn là của tôi những năm còn đi học nữa. Bao nhiêu kỷ niệm dường như bị xóa hết vì tốc đô đô thị hóa đến chóng mặt. Tôi không biết Cầu Vồng ở đâu, chùa Bà Quảng ở đâu, bến phà qua Hà Thân ở đâu? Đâu rồi nhà sách Văn hóa hay tiệm cà phê Xướng ở chợ Cồn? Đâu rồi cái rạp hát Hòa Bình hay rạp xi nê Tân Thanh gần sân vận động?...Khi về 
Đà Nẵng, những hình ảnh thân thương đó không còn nữa và tôi cảm thấy lạc lõng, thất vọng…”. Và cuối thư, chị lại viết: “ Nhưng nghĩ cho cùng đó là những cảm xúc tức thì. Khi hồi tâm lại mới thấy, những cái mình cho là đẹp đó của ngày xưa chỉ là dành riêng cho mình, còn hàng vạn người khác thì sao? Đẹp nhưng lại nghèo! Mình có ích kỷ lắm không? Một thành phố phát triển mạnh về giao thông, hạ tầng, không gian đô thị, môi trường như vậy, tuy chưa bằng ở xứ người ta, nhưng ai cũng có nhà cửa khang trang, đường sá thoáng đãng, những cây cầu bắc qua sông Hàn giúp phía biển giàu lên, đẹp lên và du lịch phát triển…”.

Không phải bình luận gì nhiều về hai ý kiến trên đây vì đó là hai cái nhìn bình tĩnh, khách quan về một nơi họ đã gắn bó và ra đi với nhiều kỷ niệm. Những cái nhìn như vậy về Đà Nẵng tuy chưa toàn diện, nhưng rất đáng trân trọng, rất đáng cho ta hãnh diện hơn về thành phố mình đang sống nhân những ngày tháng 3 đầy ý nghĩa lịch sử này.

Người Đà Nẵng

Một trong những yếu tố làm nên bộ mặt Đà Nẵng hôm nay chính là sự đồng lòng của người dân thành phố, nói như Bí thư Thành ủy Nguyễn Bá Thanh, cái được lớn nhất của Đà Nẵng là được lòng dân.

Lòng dân làm nên phố mới, lòng dân làm nên những con đường khang trang, những cây cầu nối liền đôi bờ…. 
Người Đà Nẵng hôm nay đã có 37 năm sống trong hòa bình, 15 năm ở thành phố trực thuộc Trung ương, cuộc sống của người Đà Nẵng ngày càng khá hơn, và hình ảnh về một tính cách, con người Đà Nẵng chân chất, hiền hậu, hiếu khách được khắc họa rõ hơn bao giờ.

Anh bạn tôi, trong một lần bình luận cho bài viết về Đà Nẵng trên trang cá nhân của tôi, có kể một câu chuyện mà anh là người trực tiếp chứng kiến khi có mặt tại lần họp cuối cùng ở Văn phòng 
Thành ủy Đà Nẵng (cũ) để chuẩn bị cho ngày công bố quyết định chia tách Đà Nẵng và Quảng Nam. Ngày ấy, đồng chí Nguyễn Bá Thanh, khi đó đang là Chủ tịch UBND thành phố Đà Nẵng (cũ) có nói rằng: “Lâu nay chúng ta như Tề Thiên múa gậy gầm giường, mai đây đã có khoảng trời cao rộng, múa không ra sao là có tội với nhân dân”. Bây giờ, ôn lại kỷ niệm đó, anh bạn tôi nhận xét rằng: Những năm qua, những Tề Thiên của Đà Nẵng đã múa được, như Tề Thiên dùng 72 phép màu biến hóa cho Thành phố có bộ mặt mới như hôm nay. Để kết luận, anh bạn tôi nhận xét: “Nhiều đoàn về Đà Nẵng học tập kinh nghiệm nhưng rồi, về không thực hành được, bởi vì không có... Dân Đà Nẵng ở đó”!



Đà Nẵng xưa

Tôi không bình luận nhiều về câu nói có hơi “lạ” này của ông bạn mình. Mỗi địa phương có một đặc thù riêng về vùng miền, con người, rồi còn là chủ trương, chính sách có phù hợp với đặc điểm, bối cảnh của địa phương hay không. Đó là chưa nói đến cái tâm, cái tầm của người đứng đầu v.v và v.v...Nhưng dù sao thì cũng phải khẳng định một điều là, Đà Nẵng có được như hôm nay là kết quả tổng hòa của sự đồng thuận từ người lãnh đạo cao nhất đến người dân bình thường nhất. Tất cả đã cùng đồng lòng thuận chí để xây dựng một Đà Nẵng lớn mạnh, tươi đẹp như hôm nay, trong đó yếu tố con người giữ một vị trí vô cùng quan trọng.

Trước hết nói về yếu tố con người trong lĩnh vực giải tỏa - đền bù tái định cư, vấn đề mà rất nhiều địa phương bạn đến tìm hiểu học tập. Trong 15 năm qua, thành phố đã thực hiện di dời và bố trí tái định cư cho hơn 95 ngàn hộ dân. Công tác giải tỏa đền bù, giải phóng mặt bằng đạt kết quả tốt là nhờ sự đồng thuận cao trong nhân dân. Số đơn thư khiếu nại, khiếu kiện liên quan đến vấn đề đất đai, đặc biệt những trường hợp khiếu kiện kéo dài, chiếm một tỷ lệ không đáng kể so với một số lượng lớn hộ dân phải di dời, giải tỏa như vậy. Bên cạnh đó, “ý Đảng lòng dân” ở Đà Nẵng còn được thể hiện khá sinh động qua việc thực hiện hiệu quả chủ trương “Nhà nước và nhân dân cùng làm” của thành phố. Các con đường nội thành khi mở rộng, nâng cấp, người dân đã tự nguyện hiến đất với trị giá hàng trăm tỷ đồng. Đây là thành công lớn của thành phố trong vận động sự đóng góp của nhân dân cho công cuộc xây dựng và phát triển thành phố quê hương.

Nói đến Đà Nẵng không thể không nói đến các chương trình lớn mang đậm tính nhân văn như chương trình “Thành phố 5 không”, “Thành phố 3 có”. Những kết qủa có được đến hôm này có công sức đóng góp rất lớn của các tầng lớp nhân dân Đà Nẵng. Đơn cử về mảng nếp sống văn hóa văn minh đô thị, người Đà Nẵng đã để lại những ân tượng tốt đẹp cho bạn bè gần xa mỗi khi đến đây. Đó là sự thân thiện, hiếu khách, sẵn sàng hợp tác của mọi người từ em bé đến cụ già, từ anh xe thồ đến chiến sỹ công an với những du khách gần xa. Một người bạn của tôi, từ một tỉnh phía Bắc, lần đầu tiên đến Đà Nẵng, đã thốt lên rằng: “Người Đà Nẵng sao mà thân thiện, dễ thương thế!”. Anh nói, chỉ đơn giản việc hỏi đường thôi mà bất kỳ ai cũng hướng dẫn rất tận tình, cặn kẽ, điều mà những thành phố lớn khác không phải lúc nào cũng thuận lợi. Một chị bạn nữa của tôi cũng kể lại rằng, khi mới đến Đà Nẵng, vì chưa thuộc đường, thỉnh thoảng phải dừng lại hỏi, khi chị hỏi chị bán bánh mỳ thì cả những người đang uống nước mía gần đó cũng bước ra chỉ dẫn rất tận tình, có người còn lấy xe dẫn mình đi qua khỏi đoạn khó diễn tả nữa. Điều này làm chị bạn tôi rất xúc động. Từ những cách hành xử rất đời thường nhưng đậm nét nhân văn đó, đã làm toát lên một Đà Nẵng rất đáng mến, thân thiện, chân thành, được bắt đầu từ những 
con người Đà thành bình dị như vậy.



Đà Nẵng hôm nay


Đà Nẵng xanh, sạch đẹp hôm nay cũng một phần không nhỏ là do ý thức của người Đà Nẵng. Những con phố, tuyến đường khang trang, sạch đẹp, ngoài nỗ lực của những anh chị công nhân Công ty Môi trường đô thị còn là sự đóng góp của mỗi người dân trong việc hàng ngày quét dọn, khoảng hè phố và cả đoạn đường trước nhà mình...

Các nhà văn hóa đã đúc kết một cách rất cụ thể về người Đà Nẵng là: Đà Nẵng nằm trong vùng đất được tôn vinh là "Ngũ phụng Tề phi", gắn liền với truyền thống hiếu học và say mê sáng tạo. Người Đà Nẵng có bản tính chất phác, ngay thẳng, sống đơn giản, thân thiện, yêu sự chân thật và kiên quyết trong hành động chống lại những điều ác, điều xấu. Trải qua diễn trình lịch sử, Đà Nẵng là nơi quần cư của cư dân nhiều địa phương khác đến; là nơi giao lưu và hội tụ những nét văn hóa của nhiều vùng miền trong cả nước. Dẫu chưa hình thành nét đặc trưng rõ rệt như một số nơi nhưng người Đà Nẵng vẫn có tính cách riêng và ngày càng được hun đúc cùng tiến trình phát triển đô thị.

Vì yêu, vì tâm huyết, trách nhiệm với quê hương mà người Đà Nẵng từ lãnh đạo đến người dân bình thường luôn đằm mình suy nghĩ những bước đi, cách làm thích hợp nhất để xây dựng thành phố quê hương lớn lên từng ngày. Vất vả, gian nan còn nhiều, nhưng lạc quan và niềm tin thì không bao giờ cạn. Đó cũng là bản chất của người Đà Nẵng. Chúng ta có quyền tự hào vì mình là “Người Đà Nẵng”, về những thay đổi của thành phố mà mình đang gắn bó.